Mấy ngày Thịnh Giang Bắc đi vắng, Tô An An vẫn luôn vùi mình ở thư viện với Cao Phán. Cao Phán không có việc gì thì cũng thích chèn ép cô một chút, An An đã quen rồi, luôn là mạnh miệng mềm lòng.
Khi An An chống cằm xem di động, Cao Phán thò qua: “Di động có bảo bối gì mà cậu nhìn chằm chằm thế? Để tớ nhìn xem.”
An An che màn hình di động không cho cô ấy xem, dùng tay đẩy cô ấy. Hai người đùa nhau đã quen, cậu đẩy tớ xô một lúc. Cao Phán ngồi về chỗ cũ, hai người ngồi đối mặt, người vừa rồi còn cười tươi đột nhiên rơi vào trong tối tăm: “An An, tớ thật sự không chịu nổi nữa. Cầu mà không được thật sự rất đau khổ.”
An An đặt điện thoại sang một bên, nắm tay Cao Phán, muốn tiếp thêm sức mạnh cho cô ấy, vẻ mặt cũng đau khổ hỏi: “Là người cậu thích mà lần trước cậu nhắc tới à?”
Mỗi một sợi tóc của Cao Phán đều tản ra vẻ thất vọng sa sút. Cô gái trẻ từng phóng khoáng rạng rỡ dường như đang chậm rãi biến mất. Cô ấy luôn ngồi ngây ra, thất thần. Tình yêu là một thứ thật kỳ lạ, có thể dễ dàng thay đổi một người.
Tô An An nhớ rất lâu trước kia Chung Mạch tặng Cao Phán bó hoa hồng. Lúc cô ấy nhận được hoa, đuôi mắt mắt toàn là ý cười xinh đẹp. Nhưng chỉ đến tối, cô ấy đã vứt hoa đi. An An hỏi nguyên nhân, cô ấy chỉ nói không thích Chung Mạch, không muốn nhận hoa của anh ấy, trước sau khác biệt rất lớn. Khi đó An An cũng bận việc của mình với Thịnh Giang Bắc nên không nghĩ nhiều nữa.
Cô muốn giật dây bắc cầu cho Cao Phán và Chung Mạch, thử thăm dò Cao Phán: “Thật ra, tớ cảm thấy Chung Mạch khá tốt, tính cách tốt, còn đẹp trai. Mấu chốt là tớ rất thân quen với anh ấy. Nếu anh ấy bắt nạt cậu, tớ có thể báo thù cho cậu. Hơn nữa mẹ của Chung Mạch tốt lắm, khi còn nhỏ thường xuyên nấu ăn cho tớ, cậu thật sự không suy xét anh ấy à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT