Trong phòng lập tức yên tĩnh, Tô An An ngây người, nhìn chằm chằm anh, cho rằng mình nghe nhầm.
“Tôi không biết chăm mèo, nếu em không ngại, có thể ở tạm chỗ tôi một đêm. Đương nhiên, nếu em không muốn thì bây giờ tôi đưa em về trường.” Thịnh Giang Bắc dừng động tác trong tay, kiên nhẫn giải thích một phen.
“Meo meo...”
“Nghe nói tám tiếng sau mới có thể xác định bé mèo có sao không.” Thịnh Giang Bắc lại lén lút bỏ thêm sức nặng.
“Meo meo...”
Tô An An cúi đầu nhìn bé mèo trong lồng. Đôi mắt màu xanh lơ long lanh, bé mèo vùi đầu vào trong đuôi, yếu ớt kêu lên. Bé mèo sữa dễ dàng làm người ta mềm lòng nhất, thêm Thịnh Giang Bắc còn như có như không biểu hiện ra bản thân thật sự không biết chăm mèo.
Tô An An gãi gãi đầu, rối rắm một lúc lâu. Thịnh Giang Bắc đứng tại chỗ chờ đáp án của cô. Anh thấy cô không quyết được, thoải mái cười nói: “Là tôi đường đột. Cũng phải, cô gái trẻ như em có lòng cảnh giác cao cũng tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT