Ánh đèn mờ trên khán đài chiếu nghiêng xuống khuôn mặt mềm mại của cô gái, gió đêm cuộn lên mấy lọn tóc lòa xòa bên tai, nhẹ nhàng lướt qua chóp mũi của An An, mang đến một cảm giác lạ lùng. Tô An An mở to đôi mắt tròn xoe, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang sững sờ ngồi trên ghế. Trong đầu như có hàng loạt dòng chữ nhấp nháy liên tục, liên tục tự hỏi chính mình, "Mình vừa nói cái gì thế?" "Sao lại nói ra câu đó?" "Xong rồi, anh ấy có nghĩ mình tùy tiện không?"
Tô An An vừa lo lắng, vừa ngượng ngùng, lòng bàn tay rịn mồ hôi, dưới ánh nhìn sâu thẳm của anh mà lắp bắp giải thích: "Cháu không có ý đó… chỉ là cháu muốn hỏi… ừm, mùi vị thế nào? Haha… chỉ là muốn biết có ngon không thôi. Cháu không có ý muốn ăn." Giọng nói càng lúc càng nhỏ, càng giống như đang tự nói với chính mình hơn.
Thịnh Giang Bắc liếc nhìn cô gái đang đứng chắn trước mặt mình, chỉ nhìn thấy đôi gò má cô càng lúc càng đỏ, rực rỡ nổi bật dưới ánh đèn mờ. Trông cô như một quả táo chín mọng, xinh đẹp chói lọi, so với ban ngày, dáng vẻ này của cô lại càng làm người ta không thể rời mắt. Ánh mắt anh dừng lại trên khuôn mặt đỏ ửng ấy, trong lòng dâng lên một suy nghĩ liệu rằng có thể đỏ hơn không, anh thản nhiên xúc một muỗng kem cuối cùng.
Tô An An không dám nhìn vào mắt anh, đôi mắt ấy tựa như biết nói, dường như có thể nhìn thấu bí mật nho nhỏ trong lòng cô. Vì vậy, cô cứ cúi đầu, nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ trước mặt anh không chịu rời đi.
Bỗng nhiên, chóp mũi cô cảm nhận được một luồng khí lạnh, tiếp theo đó còn có hương thơm ngọt ngào của kem sữa. Trước mặt cô là một muỗng kem vani nhạt màu, Tô An An ngơ ngác, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông đối diện.
"Không phải cháu muốn biết mùi vị sao?" Nơi đuôi chân mày của Thịnh Giang Bắc hiện lên ý cười ôn hòa, đôi môi vì ăn kem mà phủ lên một lớp bóng nước. Anh thấy cô liên tục lắc đầu, hai má càng lúc càng đỏ hơn thì ý cười càng sâu, muỗng kem trong tay lại càng hướng về phía trước, giọng nói hệt như mê hoặc: "Thật sự không muốn thử một chút sao? Vị rất ngon."
Tô An An ngẩn ngơ nhìn anh, trong lòng như có cơn phong ba bão táp ập tới. Một mặt cô vừa căng thẳng vì sự gần gũi bất ngờ giữa hai người, một mặt khác, cô lại hoài nghi liệu mình có đang nằm mơ không? Ôi! Gần đây cô thật sự càng lúc càng mơ nhiều về anh...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play