Thứ bảy đầu tiên của tháng Năm là sinh nhật của bà cụ nhà họ Thịnh. Bà cụ chín mươi ba tuổi, sống thọ, tinh thần quắc thước. Những năm trước chỉ là người trong nhà chúc mừng với nhau, nhưng năm nay khác với những năm trước, bà cụ Thịnh chủ động yêu cầu tổ chức tiệc lớn. Lúc đầu mọi người còn không hiểu, bà cụ vẫn luôn không thích những buổi xã giao này, người vốn mộc mạc đột nhiên trở nên xa xỉ, mọi người không khỏi suy nghĩ nhiều. Có điều từ lúc phạm vi danh sách khách mời do bà cụ tự quyết định càng ngày càng mở rộng, nhất là trong nhà những người đó cũng có những cô gái vừa độ tuổi, chưa lập gia đình, mọi người không khỏi nhướn mày. Đây là bà cụ đã bất chấp tất cả muốn tìm vợ cho cậu ba, cậu tư! Hiển nhiên tiệc sinh nhật này chính là một bữa tiệc xem mắt cỡ lớn.
Nếu “lão phật gia” đã lên tiếng, đương nhiên là con cháu bên dưới phải làm theo.
Tối nay, vì tổ chức sinh nhật cho bà cụ, nhà họ Thịnh tụ tập đông đủ hiếm có. Đều là người đẹp, ngồi đầy những hàng ghế sofa trong phòng khách. Bà cụ cười híp mắt quan sát một vòng, bàn tay đang nắm gậy chống không kiềm được run rẩy hai cái, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn là một nụ cười hiền lành. Có điều khi ánh mắt bà cụ đảo qua cặp bố con lạnh lùng nào đó, bà cụ thoáng thất vọng lắc đầu, nhìn về phía vợ chồng Thịnh Lê và Giản Đan bên cạnh, tươi cười hiền hoà: "A Lê, viết xong hết thiệp mời rồi chứ?"
Thịnh Lê ngồi thẳng, nghiêm mặt nói: "Còn thiếu mấy cái ạ."
Bà cụ gật đầu. Cụ quan tâm chuyện này nhất, cũng không yên tâm chuyện này nhất, chỉ sợ Thịnh Lê quên mất một hai cái, khiến Thịnh Giang Bắc bỏ qua một mối duyên tốt. Nghĩ đến đây, bà cụ cau mày nhìn sang Thịnh Giang Bắc: "Giang Bắc, hôm bà sinh nhật, dù thế nào cháu cũng phải tới đấy!"
Đương nhiên phải tới, nam chính không đến thì sao có thể chọn nữ chính? Sắc mặt những người biết nguyên nhân ở chỗ này đều lập tức thay đổi. Có người không nhịn được đã che mặt cười trộm, nhất là ánh mắt trêu ghẹo của đám chị dâu và anh trai khiến Thịnh Giang Bắc bực bội. Toàn chuyện không đâu! Nhưng anh lại không thể nhăn mặt trước mặt bà cụ, chỉ có thể đơ mặt gật đầu, hơi dùng sức đá Thịnh Hoài Tây một cái. Chợt nghe thấy anh ta "ái!!!" một tiếng, bà cụ lập tức bị đánh lạc hướng.
Bà cụ vừa mở miệng đã răn dạy: "Cháu lại làm trò gì thế hả? Đến hôm đó cháu cũng không thể vắng mặt, cẩn thận gậy chống của bà không có mắt rơi xuống đầu cháu." Bà cụ làm bộ muốn đánh anh ta. Thịnh Hoài Tây vờ ôm đầu, cố ý diễn cho bà cụ hài lòng: "Bất công quá! Từ nhỏ bà chỉ hiền lành với mỗi chú tư, sao tới cháu lại thay đổi chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT