Cổ Tâm Minh nhìn thấy Thang Nhàn thì không vừa mắt. Lần trước nếu không phải Thang Nhàn, hắn đã không lâm vào hoàn cảnh như vậy. Hắn hừ lạnh một tiếng, nói: "Canh hương chủ có cao kiến gì, nói nghe xem."
"Đệ tử Linh Dược phong Yến Thập Tam, có lẽ có khả năng hiểu cổ văn. Trước đây ta từng nghe hắn nói, hắn đọc qua rất nhiều cổ tịch, nói không chừng hắn có thể học được một ít." Thang Nhàn tỏ vẻ không chắc chắn lắm, nói.
"Yến Thập Tam!" Cổ Tâm Minh không khỏi cao giọng, nói: "Chính là tên phế vật đó! Hắn hiểu cổ văn cái gì chứ! Một kẻ đạo căn, thiên phú đều phế, thứ cổ văn xuất phát từ Hồng Hoang viễn cổ tiên văn này, hắn hiểu sao mà hiểu! Canh hương chủ, chúng ta đang thảo luận chuyện chính sự, ngươi đừng làm mất thời gian của mọi người!"
Nhắc đến Yến Thập Tam, Cổ Tâm Minh lại càng hận. Đồ đệ của hắn bị giết, hắn bị phạt, tất cả đều do Yến Thập Tam mà ra!
Chưa nói Yến Thập Tam chưa chắc đã thật sự hiểu cổ văn, cho dù hắn thật sự hiểu, hắn cũng sẽ không cho Yến Thập Tam cơ hội lập công này. Hắn hận không thể giết Yến Thập Tam, vậy mà lại còn cho hắn cơ hội lập công, đúng là chuyện nực cười.
"Đường chủ, nói không chừng hắn thật sự hiểu một chút. Hay là, hay là để hắn thử một lần xem sao." Thang Nhàn vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục đề cử Yến Thập Tam.
Cổ Tâm Minh hừ mạnh một tiếng, lớn tiếng nói: "Canh hương chủ, ta mặc kệ ngươi nhận được chỗ tốt gì từ Yến Thập Tam, cũng mặc kệ ngươi đạt được thứ gì từ trên người hắn. Đây là một chuyện lớn, nếu ngươi còn cố tình gây sự, ngươi hãy ra ngoài cho ta! Đây không phải chuyện đùa giỡn, hừ, đừng chỉ vì nhận chỗ tốt của người khác mà cứ đề cử một kẻ phế vật."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT