Yến Thập Tam cười, nói: “Chuyện ta có được bảo vật này không ít người biết. Nếu sư tỷ muốn cướp bảo vật của ta, cho dù ta không nói, ngươi cũng có thể nghe ngóng được. Đã cẩn thận che giấu nhiều bí mật mà ai cũng biết thì chẳng bằng thoải mái lấy ra khiêm tốn thỉnh giáo sư tỷ. Nếu sư tỷ thực sự thèm khát bảo vật, ta cũng chấp nhận. Còn nếu sư tỷ thanh cao, ta sẽ nhận được chỉ điểm của sư tỷ, điều này tốt hơn gấp trăm lần so với tự mình tìm tòi. Bất kể kết quả thế nào, đều khỏi phải nơm nớp lo sợ suốt một thời gian dài. Sư tỷ nói có đúng không?”
Trên thực tế, trước khi làm chuyện này, Yến Thập Tam đã nghĩ đến mọi kết quả. Nếu thật sự cần thiết, hắn sẽ không tiếc một bảo vật như vậy. "Cá ngao thái hư" rơi vào tay Chu Thính Tuyết vẫn tốt hơn là rơi vào tay Mẫn Ưng!
So với "Mắt Ưng cổ bí", "Cá ngao thái hư" đáng là gì! "Mắt Ưng cổ bí" trong thiên hạ chỉ có một bản, còn bảo vật phi hành, sau này vẫn có cơ hội kiếm được!
“Lá gan lớn thật, quyết đoán kinh người.” Chu Thính Tuyết nhìn Yến Thập Tam một chút, không khỏi khen ngợi. Rất nhiều đệ tử đời thứ ba khi có được bảo vật như vậy, chỉ sợ vừa hưng phấn vừa hoảng loạn. Người nhàn tản như Yến Thập Tam thì thực sự rất hiếm thấy.
“Họ Yến có ở đây không! Cút ra đây cho công tử nhà ta!” Đúng lúc này, một tiếng quát lớn vang lên bên ngoài Linh Dược phong.
Vừa nghe thấy tiếng quát này, Yến Thập Tam không khỏi mừng thầm. Cuối cùng thì điều cần đến cũng đã đến. Hắn không sợ Từ Minh tên ngu ngốc này đến, chỉ sợ hắn không đến!
Chu Thính Tuyết cau mày, còn Yến Thập Tam lập tức hừ lạnh một tiếng, căm phẫn nói: “Tên họ Từ này, đúng là quá đáng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT