Việc Yến Thập Tam đi dạo lười biếng kia, là có mục đích. Thượng Cổ cách hiện tại quá xa xưa, tuy nói địa thế sơn hà không thay đổi nhiều, nhưng Vãn Vân Tông tại nơi đây khai tông lập phái, rất nhiều nơi đã được sửa đổi. Không ít động phủ điện đường được xây lên, rất nhiều nơi đều ít nhiều có sự biến hóa.
Yến Thập Tam muốn mượn việc đi dạo này, để so sánh địa thế di tích năm đó, tìm cho ra lối vào.
Ở kiếp trước, Yến Thập Tam từng phiên dịch cổ văn cho Linh Lung Cổ triều. Có một lần, Linh Lung Cổ triều từng dẫn hắn tới nơi đây, vì chỗ này trước kia là một mảnh di tích.
Nghe nói, khu di tích này là do một môn phái tên là Đại Vũ Môn để lại từ thời Thái Cổ. Nghe nói, Đại Vũ Môn này thời Thái Cổ cường đại vô cùng, sau đó suy tàn, mãi cho đến cuối cùng diệt môn, chỉ còn lại một mảnh di tích.
Năm đó Linh Lung Cổ triều muốn giải bí mật thành tiên, nên đã mở ra Tổ Địa của Đại Vũ Môn trên mảnh di tích này. Vì Yến Thập Tam tinh thông cổ văn, nên hắn được đưa đến đây.
Về sau, Linh Lung Cổ triều lấy được thứ mình muốn, những bảo tàng khác thì không động đến, tiện tay phong ấn lại mảnh di tích này.
Yến Thập Tam năm đó đã tận mắt thấy bảo tàng phong tồn của Đại Vũ Môn, biết bảo tàng này kinh người vô song. Có điều, bảo tàng này tuy kinh người, Linh Lung Cổ triều cũng không động lòng, bởi vì Yến Thập Tam biết, Linh Lung Cổ triều có Thần Tàng còn kinh người hơn, hải lượng đều không thể hình dung. Cho nên, Linh Lung Cổ triều chỉ một lòng giải bí mật thành tiên, căn bản không có hứng thú lấy đi bảo tàng nơi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT