Ăn xiên xong, em họ rất biết điều không quấy rầy hai cô, dẫn La Tiểu Viên đi dạo ở quảng trường nhân dân. Vu Chu tiễn bọn họ đi, dặn dò em họ về sớm một chút, đừng chơi quá muộn, nhớ đưa Tiểu Viên về nhà.
Dặn dò xong lại trở về nắm tay Tô Xướng, hai người ăn không ít, quyết định tiêu hoá trở về khách sạn. Vu Chu vừa đi vừa nói với Tô Xướng, em họ này cũng không có tiền đồ, sáu tuổi còn bị tiếng pháo dọa đến tè ra quần, ôm đùi của nàng kêu chị cứu em.
Còn nói hiện tại cậu đang học đại học ở Lạc Thành, dì muốn cậu sau khi tốt nghiệp về quê, cậu sống chết muốn đi Cẩm Dương, trước Vu Chu còn thấy khó hiểu, thì ra là Tiểu Viên học ở đó.
Vu Chu cảm thán: "Theo em thì, hai đứa tốt nghiệp có thể đến Giang Thành, chúng ta còn có thể chăm sóc, cuối tuần nấu ăn thỉnh thoảng cũng mời hai đứa đến, chẳng phải tốt hớn hai đứa ở xa một mình sao?"
Chúng ta... Tô Xướng bị những lời này đâm trúng. Cô gần như chưa từng trải qua loại trải nghiệm này, ý của Vu Chu là, các cô hình như là người nhà, em họ của nàng theo lẽ thường cũng là em họ Tô Xướng, bọn họ chăm sóc lẫn nhau, hợp lý giống như Tô Xướng đêm nay trả tiền cho em họ và em dâu.
Nàng ngẫm lại Vu Chu bận rộn thu dọn căn nhà nhỏ của các cô, thỉnh thoảng gọi điện thoại hỏi em họ và em dâu có qua ăn cơm không, ngày Tết kéo tay Tô Xướng nói có muốn mua chút quà Tết cho ai hay không, nhà ai lại sinh con rồi các cô có phải đi bệnh viện thăm một chút hay không.
Những tình tiết này vốn chỉ có thể nhìn thấy trong kịch bản hoặc trên TV, bị Vu Chu đột nhiên kéo gần lại, dường như cũng không xa xôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play