Biệt danh của tình yêu là lá cây, sinh sôi điêu tàn đều có thời lệnh, cũng thỉnh thoảng khiến người ta chướng mắt.
Vu Chu và Tô Xướng lần đầu tiên yêu nhau đều còn rất trẻ, dùng thái độ "chỉ một lần này" để đối đãi với đoạn tình cảm này. Các cô dốc hết tất cả mà yêu người, một người liều mạng chăm sóc thân thể đối phương, một người liều mạng chăm sóc tâm lý đối phương.
Các cô vụng về lại hết sức chân thành, đồng thời làm cho đối phương chiếm đầy hốc mắt của mình, cũng cùng nhau phạm phải sai lầm "Nhìn không thấy chính mình".
Vu Chu còn đang khóc nức nở, Tô Xướng ngồi xổm đến trước mặt nàng, xoa bóp cổ tay nàng, lại lấy tư thái dỗ mèo con, từ dưới nhìn chăm chú vào nàng.
Cô phát hiện ra điểm yếu của mình, không biết khuyên giải an ủi người khóc, đặc biệt không biết dỗ Vu Chu đang khóc thút thít.
Chỉ biết là Vu Chu thích ăn, cho dù là nhiều năm về sau, cô cũng chỉ biết hỏi Vu Chu, có muốn ăn ngon hay không.
Bởi vậy cô nhẹ giọng hỏi: "Dưới lầu có bánh ngọt, ăn không?" Suy nghĩ lại thêm một câu: "Rất ngọt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT