Thứ bảy, Tô Xướng và Vu Chu cuối cùng cũng không phụ sự mong đợi của mọi người mà đi đến quán bar.
Người ta có câu "Nên tiết kiệm thì tiết kiệm, nên tiêu thì tiêu, cưỡi xe đạp đến quán bar", và hai cô lái Panamera. Lại áp vần.
Bởi vì phải giả vờ, hôm nay Tô Xướng ăn mặc đẹp trai hơn một chút, tay áo phông màu xám sắt, vừa đủ che qua chiếc quần chẽn cực ngắn, kiểu "mất tích nửa dưới" rất thịnh hành những năm trước, một đôi bốt cao cổ màu gỉ sắt, đội một chiếc mũ lưỡi trai.
Vu Chu phát hiện Tô Xướng rất thích mang giày, không biết sở thích ăn mặc có liên quan đến tâm lý học hay không, nhưng Vu Chu cảm thấy chuyện thích mang giày này, cực kỳ Tô Xướng. Bởi vì cô cực kỳ biết đắn đo trí tưởng tượng của người ta, chân cô rất đẹp, nhưng cô chưa bao giờ lộ ra đôi chân dài thẳng tắp hoàn toàn, phía trên che một chút, phía dưới che một chút, bạn cho rằng cô bảo thủ, nhưng cô lại không tiếc rẻ đoạn có độ cong đẹp nhất, làn da trắng mịn nhất kia, lung lay lung lay, rất dễ đi lại ngồi nằm liền làm cho người ta thất thần.
Làn da trắng như tuyết của cô, ở dưới ánh mặt trời sẽ chính trực một chút, nhưng ban đêm thì khác.
Bóng tối, đèn lưu động, âm nhạc, mùi rượu, còn có đôi câu vài lời trong tiết tấu mọi người không cam lòng yếu thế, trong lúc che giấu áp lực phóng thích, tăng thêm một tầng kính lọc mê người.
Tô Xướng ngồi ở ghế dài cũng không ngoại lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT