Ôn Trì vốn cứ ngỡ mình vì sinh bệnh mà sinh ra ảo giác, thế nhưng đến khi bận rộn suốt cả ngày rồi quay về Chu phủ, cậu liền sững người lại.
Người đang ngồi đường hoàng trong phòng ngủ của cậu kia, chẳng phải chính là Tạ Diệp sao?
Ôn Trì chớp mắt mấy cái, rồi lại đưa tay dụi dụi mắt.
Tạ Diệp trước mặt không hề vì hành động của cậu mà biến mất, trái lại, sau khi thấy cậu bước vào thì đặt quyển sách trong tay xuống, đứng dậy đi về phía cậu, sau đó dừng lại ngay trước mặt cậu.
Hai người có chênh lệch chiều cao nhất định, Ôn Trì phải ngẩng đầu mới có thể nhìn thẳng vào mắt Tạ Diệp.
Tạ Diệp vẫn mang chiếc mặt nạ nửa khuôn mặt màu đen kia, nửa gương mặt lộ ra không có biểu cảm gì dao động, hắn liếc nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, giọng điệu bình thản nói: "Muộn thế này mới về."
Ôn Trì: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play