"Trương Hằng, ngươi để đầu lên cổ chỉ để làm cảnh à?" Ôn Trì tức đến mức nói cũng không nên lời, cậu giận dữ giẫm mạnh lên chân Trương Hằng một cái, "Ngươi dùng ta để uy h**p bọn họ thì có ích gì? Ta đã nói rồi, ta không cùng phe với bọn chúng!"
Trương Hằng bị giẫm đến bật ra một tiếng r*n r*, con dao găm kề bên cổ Ôn Trì theo phản xạ siết thêm một chút.
"Câm miệng cho ta!" Trương Hằng gằn giọng bên tai cậu, "Ngươi tưởng ta không nhận ra sự khác biệt trong cách đối xử của hai huynh đệ kia giữa ta và ngươi à? Rõ ràng là chúng thiên vị ngươi. Dù lũ cướp kia không quan tâm sống chết của ngươi, nhưng hai huynh đệ họ chắc chắn sẽ quan tâm."
Giọng điệu đầy quả quyết của Trương Hằng khiến Ôn Trì tức đến bật cười.
Cậu lạnh giọng: "Ngươi đúng là ngu còn không tự biết."
Trương Hằng lại rụt người nấp sau lưng cậu thêm chút nữa, lúc này hắn đã chẳng thèm để tâm Ôn Trì nói gì, ánh mắt thẳng đơ nhìn đám cướp đang mỗi lúc một tiến lại gần, hừ lạnh một tiếng:
"Trực giác của ta không sai."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play