Ôn Trì vốn không muốn khóc, nhưng nước mắt cứ không nghe lời mà chảy xuống. Cậu cố nhịn cả nửa ngày mà không thể thành công nuốt lại, cuối cùng dứt khoát không nhịn nữa, kéo chăn lên lau nước mắt, khi nức nở thì bờ vai cũng khẽ run rẩy.
Tạ Diệp đưa tay vỗ nhẹ lưng cậu để an ủi.
Ôn Trì chưa kịp nói gì, vừa há miệng đã phát ra một tiếng nấc vì khóc.
Tạ Diệp khựng lại một thoáng, rồi bật cười: "Rốt cuộc là sao vậy? Nhìn ngươi khóc đến nỗi mặt mũi lem nhem cả rồi kìa."
Vừa nói, hắn vừa kéo chăn khỏi tay Ôn Trì, dùng lòng bàn tay lau khô nước mắt trên gương mặt cậu.
Ôn Trì cúi đầu đầy ủ rũ, đợi hắn thu tay về mới liếc sang thấy tay kia của Tạ Diệp đang cầm bát thuốc, lập tức lộ rõ vẻ chống đối.
"Ta không muốn uống cái đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT