"Ừ." Tạ Diệp nói, "Nghe rồi."
Nếu không phải cảm nhận được mồ hôi rịn ra trong lòng bàn tay Tạ Diệp, Ôn Trì còn thật sự nghĩ tâm trạng của Tạ Diệp lúc này bình tĩnh như vẻ ngoài hắn thể hiện.
Nhưng dáng vẻ cố làm ra vẻ trấn tĩnh của Tạ Diệp lại khiến cậu buồn cười. Cậu siết chặt tay hắn: "Phản ứng của ngươi hơi lạnh nhạt đấy."
Tạ Diệp như không biết phải trả lời thế nào, quay đầu liếc cậu một cái, lại "ừ" thêm tiếng nữa.
Ôn Trì mong chờ mãi, chờ cả buổi chỉ được hai chữ này, buồn bực đến mức gãi lòng bàn tay Tạ Diệp. Kết quả là Tạ Diệp lập tức nắm chặt lấy bàn tay đang quậy phá của cậu.
"Nếu ta nói từ khi biết tin này, ta đã mất ngủ cả đêm, thậm chí còn nghĩ xong con sau này sẽ đi con đường nào thì sao?"
Ôn Trì đột ngột nghe thấy câu đó, không khỏi sững người, giây tiếp theo cậu khẽ kéo khóe môi, lại thở phào một hơi, như có tảng đá đè nặng ngực chậm rãi trượt xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT