Ôn Trì không ngờ mình lại khóc. Dù cậu vô cùng tức giận với hành vi ép buộc của Nhược Đào, nhưng sau đó cũng nghĩ thông suốt: Nhược Đào đều là vì Tạ Diệp mà làm.
Nể mặt Tạ Diệp, cậu không muốn vì chuyện này mà làm khó nàng.
Nhưng nghĩ là một chuyện, thực tế cậu vẫn cảm thấy tủi thân.
Ký ức bị Nhược Đào điểm huyệt rồi cưỡng ép cho uống thuốc giống như một cây kim ghim trong đầu, chỉ cần chạm vào liền nhớ lại cảm giác vô cùng khó chịu ấy. Cả đời này cậu không muốn trải qua lần thứ hai.
Càng nghĩ càng tủi, nước mắt như hạt đậu lăn dài trên má, đôi mắt hạnh chứa đầy nước, bị ánh lửa trong lò sưởi hắt vào đỏ rực.
Khóc một hồi, cậu khóc đến nấc nghẹn, vai run lên không ngừng.
Trong phòng ngủ chỉ có mình cậu, nhưng ngoài cửa lại có Nhược Đào, Nhược Phương và các nha hoàn khác canh giữ. Ôn Trì sợ mất mặt, không muốn để họ nghe thấy tiếng mình khóc, nên dùng hai tay che kín mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play