“Còn chẳng phải do chàng ra mặt đó!” Trần Ngư thản nhiên đáp, không hề đỏ mặt.
“Ha hả…” Chu Thanh chỉ cười, nắm tay nàng, hai người chậm rãi bước về nhà.
Ăn xong bữa trưa, Quách gia rốt cuộc cũng cáo từ. Nhưng lúc này, trên gương mặt người Trần gia không ai thực sự vui vẻ. Có người lộ vẻ không hài lòng, có kẻ hậm hực, chỉ riêng không ai giữ được nụ cười trong ngày vốn nên lành vui.
" Quách gia… sao mà khiến người khác khó chịu như thế chứ?” – Trương thị lên tiếng trước, bà thấy bầu không khí có chút nặng nề, bèn mở lời.
“Đúng vậy! Thông gia gì mà chẳng ra thể thống, nhị cô nương kia cũng không có chút lễ phép nào. Hôm nay là ngày lớn của tỷ tỷ, thế mà cứ bám riết đòi trang sức của tỷ tỷ. Còn đem tặng có mỗi con cá! Nhà bọn họ giáo dưỡng thế nào, có khi chẳng ra gì đâu?” – có người bực tức thêm vào. Nhất là khi nhớ lại cảnh Quách nhị cô nương quấn lấy vị hôn thê của Trần Hải, cứ khăng khăng đòi vòng cổ, khiến ai nấy đều khó chịu.
Lúc ấy, kế mẫu Quách thị lại thản nhiên buông một câu:
“Muội muội còn nhỏ, tỷ tỷ sao lại không biết nhường một chút?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play