Nghe Chu Thanh không còn cau có nữa, Trần Ngư ngoan ngoãn đáp:
– Biết rồi, ta nghe lời chàng!
Nàng len lén thở phào. Vốn còn lo hắn cố chấp tranh cãi, ai ngờ lần này lại rộng rãi, khiến nàng hơi bất ngờ.
Từ đó, khúc mắc giữa hai người được gỡ bỏ. Chu Thanh lại tiếp tục trở thành chỗ dựa vững chắc phía sau nàng. Chỉ là, sau lần này, bất cứ khi nào có ý tưởng gì, Trần Ngư đều sẽ bàn bạc cùng Chu Thanh. Vì nàng chợt nhận ra, mình luôn dùng cách suy nghĩ của “người hiện đại” để tính toán mọi chuyện, nên nhiều chỗ nhỏ thường bỏ sót. Nhưng nhờ Chu Thanh góp ý, rất nhiều rắc rối lập tức sáng tỏ, khiến nàng thầm khen hắn: đúng là “giả heo ăn thịt hổ”!
Còn đáng thương nhất vẫn là Bàng Vân Thiên. Hắn mang tới một vạn lượng bạc. Theo cách làm ăn thường ngày của Bàng gia, lợi nhuận cũng chỉ khoảng bốn, năm ngàn, nhiều lắm bảy ngàn lượng. Trần Ngư nghe xong, thầm bĩu môi: “Có tiền, thật đúng là thích đốt!”
Bàng gia đúng là ngốc, mua trà đều chọn loại hảo hạng nhất, chuyển tới bên kia chẳng những chẳng kiếm được bao nhiêu, ngược lại còn hao tổn vốn liếng. Họ hoàn toàn không hiểu đạo lý đơn giản: “Lông dê mọc trên mình dê”, thương nhân buôn bán, lời lỗ đều nằm trong cách tính toán. Người ta đã quen với giá cả, có cắn răng cũng phải mua thôi.
Đồ dùng hàng ngày, nhiều khi vì sĩ diện mà người ta vẫn sẽ chọn mua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play