Lần này Na Toa đến đây là vì đã tiếp nhận việc kinh doanh của gia tộc, nên mục đích chính là để bàn chuyện làm ăn. Hàng khô mà Trần Ngư cung cấp cho nàng đã mang lại lợi nhuận rất lớn, vì vậy lần này nàng đến là để bàn bạc thêm với tiểu Ngư. Do trong nhà nàng không thể bỏ người thân ở lại, nên mỗi lần đi đều phải theo thuyền Bàng gia tới đây. Nhưng lần này, nàng cố ý đi riêng để bàn chuyện với Trần Ngư.
Nhìn thấy vẻ khó xử của Na Toa, Trần Ngư khẽ cười, hướng về phía nàng chớp chớp mắt, bướng bỉnh nói:
“Na Toa, ánh mắt của ngươi từ trước đến giờ đều chỉ dừng lại ở đống hàng khô này thôi sao?”
Có lúc, tư duy của con người bị giới hạn thì thường chẳng nhìn thấy xa hơn. Còn nàng, vẫn luôn đứng ngoài cục diện, cho nên nhìn rõ ràng hơn người khác.
“Có ý gì?” Đừng trách Na Toa ngốc nghếch, chỉ là nàng vốn không phải người buôn bán. Vì phải gấp rút tiếp quản việc kinh doanh của gia tộc, nên bất cứ thứ gì có thể kiếm bạc, đem lại lợi ích, trong mắt nàng đều là bảo vật. Mà hàng khô của Trần Ngư lại từng vô tình giúp nàng gỡ gạc được một ván, nên trong mắt nàng, thứ quan trọng nhất đương nhiên chỉ là hàng khô.
“Bàng gia đã làm ăn nhiều năm như vậy, vậy mà vẫn chiếm cứ mãi ở cái trấn nhỏ Bắc Cá này, ngươi có biết vì sao không?” Giọng nói của Trần Ngư mềm nhẹ, mờ ảo, như thể người đang nói chẳng phải là nàng. Na Toa nghe được, lại thấy như hư ảo, không thật.
“Vì sao?” Na Toa giống như vẹt nhại lời, Ngư nhi hỏi gì thì nàng đáp nấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play