Năm ấy, bởi Trần gia đang chịu tang trọng hiếu, cho nên kế hoạch của Tiểu Ngư cũng đành gác lại, chỉ có thể chờ sang năm mới tính tiếp.
Trần Yến cùng Lư thị vào kinh, sai người mang thư và lễ vật trở về, nói rõ tình hình. Biết bọn họ đều bình an, Lâm thị cùng Tiểu Ngư cũng an lòng.
Mười tháng trôi qua, đúng dịp Tuyết Nhi tròn mười lăm tuổi. Nhưng vì Trần lão gia tử vừa khuất núi, cả nhà vẫn còn giữ đạo hiếu, nên Tiểu Ngư cũng không tính mời khách, chỉ ba người bọn họ náo nhiệt qua một ngày.
“Ngày mai là sinh nhật của Tuyết Nhi. Dù chỉ có ba người chúng ta, cũng nên có chút không khí. Trước kia ta từng nói muốn mua nha hoàn bà tử, chi bằng hôm nay đi chọn, nếu tìm được vừa ý thì rước về luôn.” Tiểu Ngư nằm gọn trong lòng Chu Thanh, vừa tỉnh dậy đã vội vàng bàn tính.
“Hảo. Ta sẽ đánh xe ngựa đi. Nàng định mua mấy người?” Chu Thanh vừa cười vừa xoa cánh tay trắng nõn của nàng, hỏi.
“Nhóm lửa cần một bà tử, hầu hạ Tuyết Nhi một nha hoàn, bên ta thêm một cái, tốt nhất là người biết chữ, nếu không thì thôi, khỏi để mọi người hao tâm. À, còn nữa, chàng nếu đi ra ngoài, tiện thể tìm thêm một tiểu đồng chạy vặt, trước sau cũng đỡ phải vất vả…” Tiểu Ngư lẩm bẩm dặn dò, sau lại ngẫm số bạc còn lại, nói tiếp: “Trước cứ mua bốn, năm người. Sau này nếu dư dả thì sẽ tính thêm.”
“Bạc nàng chớ lo. Sang năm đầu xuân, Bàng Vân Phi hẳn sẽ trở về, mang theo ít hàng hóa. Khi ấy bán đi, chắc chắn đổi được bạc.” Chu Thanh khẽ cười. Những thứ mà người khác coi là vụn vặt, đến tay Tiểu Ngư lại biến thành của báu, nàng cứ gom góp giữ lấy, không chịu bán. Cũng vì thế mà Bàng Vân Phi từng trêu nàng là thần giữ của.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT