Mấy ngày tiếp theo, Tống Cửu phát hiện mấy đứa trẻ rất kỳ lạ, ngày nào cũng mặt mày ủ rũ. Hỏi chúng thì đứa nào cũng lắc đầu, nói là bài vở nặng. Tống Cửu như có điều suy nghĩ nhìn mấy đứa trẻ.
Chạng vạng hôm đó, lúc ăn cơm tối, Tống Cửu vừa định bưng bát lên ăn, Tiểu Viên Tử vội vàng giật lấy bát trong tay nàng:
"Mẹ, bát cơm này con ăn."
Tiểu Viên Tử vừa dứt lời, mấy đứa trẻ khác đều nhìn về phía hai mẹ con, sắc mặt lập tức trở nên hoảng sợ.
Tống Cửu phát hiện mình không nghe được suy nghĩ của hai đứa song sinh, nhưng lại nghe được hết suy nghĩ trong lòng những đứa trẻ khác. Chúng nghi ngờ trong cơm của nàng có độc, nhưng lại không dám nói ra. Tiểu Viên Tử còn lấy thân thử độc, để đảm bảo bữa ăn này có bình thường hay không.
Tống Cửu cũng không vạch trần, cứ thế nhìn mấy đứa trẻ. Nàng đã hiểu ra, phương pháp dạy học của Hàn tiên sinh có chút khác thường.
Tiểu Viên Tử ăn vội mấy miếng cơm, rồi ngồi chờ. Không thấy ngất xỉu hay thất khiếu chảy máu, chứng tỏ trong cơm không có độc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT