Tống Cửu luôn cảm thấy dụng ý của Hoàng thượng hôm nay không hề đơn giản. Nàng đương nhiên càng muốn nói chuyện nhiều hơn với Hoàng thượng, để biết được trong lòng ngài rốt cuộc đang nghĩ gì.
Thế là Tống Cửu liền mạnh dạn nói tiếp:
"Dân phụ cảm thấy phong khí xã hội rất quan trọng. Nếu thuế chế bất công, mọi người đều khổ, sẽ sinh ra thói ham ăn biếng làm, từ đó người làm ruộng không chuyên cần, người kinh thương mất đi bản tâm, người đọc sách trọng danh lợi, kẻ làm quan ham tham ô."
"Dân phụ không hiểu đạo lý lớn, nhưng ta sẽ dạy dỗ con cái, tuyệt đối không được ham ăn biếng làm. Ngụy đại nho có thể dạy dỗ trong phủ, ta sẽ khuyên bảo các con cố gắng nắm bắt cơ hội này. Ngày sau Ngụy đại nho về quê, các con cũng có thể học được đạo lý nhân sinh và học thức của lão nhân gia, cả đời được hưởng lợi."
Lời này quả thực rất thật thà. Một tiểu phụ nhân xuất thân từ trang hộ, từ nhỏ lớn lên trong cảnh nghèo khó, có thể ngộ ra đạo lý lớn như vậy, quả là hiếm có. Ngay cả quý nữ quý tử trong kinh thành sống cả đời cũng không có được bản lĩnh này.
"Bây giờ trẫm tin những lời chí luận kia thực sự là do ngươi viết ra, không phải do người khác nói."
Vinh Yến đột nhiên dừng lại, dường như nghĩ đến điều gì đó, một lúc sau ngài lại lên tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play