Bên này, Trương lão gia cũng định đi. Tống Cửu nhìn ông, Trương lão gia cười nói:
"Nhà ta không giàu bằng nhà họ Cổ, nhưng có để lại một ít trà và không ít đồn điền trà. Những loại trà này nếu nói có giá trị thì cũng có, tùy thuộc vào cách tam thiếu phu nhân sau này buôn bán."
"Nếu bán trà như trà bình thường thì cũng tốt, chỉ tiếc cho danh tiếng đã gây dựng trước đây. Nếu tam thiếu phu nhân xem trà như bạc, bạc là vật lưu thông, thì trà cũng vậy."
Trương lão gia chỉ nói đến đó. Ông thấy được tam thiếu phu nhân cực kỳ thông minh, chắc chắn đã hiểu ý ông.
"Về phần những chuyện khác, ta cũng giống như Cổ gia, không muốn nợ ân tình của tam thiếu phu nhân. Từ nay trời cao đất rộng, tam thiếu phu nhân bảo trọng."
Trương lão gia cũng trở về phòng.
Tống Cửu nhìn hai tấm gia chủ lệnh, lòng cảm động. Những người này hoàn toàn không giống như lời đồn bên ngoài. Chỉ tiếc là Hoàng thượng và Tấn vương đều đã dùng sai cách. Làm giàu cho một quốc gia không nên bắt đầu từ thương nhân, mà phải từ quan trường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT