Hai đứa trẻ cúi gằm mặt, rồi hỏi mẹ khi nào họ rời Tề thành, chỉ mong ra khỏi thành, được cưỡi ngựa trên quan đạo như mọi khi, thật là thoải mái.
Tống Cửu lại cao giọng hơn một chút: "Hôm nay sẽ ra khỏi thành. Chúng ta xuất phát từ mùa xuân, cứ kéo dài thế này, sắp vào hè rồi. Phải sớm về Bình Giang phủ, gặp tằng ngoại tổ phụ của các con. Đến Bình Giang phủ, các con không được lỗ mãng như vậy nữa."
"Phủ đệ của tằng ngoại tổ phụ các con rất lớn, tộc nhân đông, phải đi theo mẹ, không được nói năng lung tung."
Hai đứa trẻ nghe lời mẹ nhất, liền gật đầu, chỉ cần ra ngoài được cưỡi chiến mã là tốt rồi.
Nhưng những lời này của Tống Cửu, người nói vô tình, người nghe hữu ý.
Hai chủ tớ Lục thị ngồi ăn trước bàn lập tức chú ý. Ngô ma ma lớn tuổi hơn, rất tinh ranh, liền thăm dò hỏi: "Ở cùng các vị phu nhân mấy ngày rồi, mà vẫn chưa biết lai lịch của các vị."
Lục Thanh Dĩnh cũng vểnh tai lắng nghe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play