Sau khi đọc thư của Dung ca nhi, Tống Cửu vội vàng cho người báo với tiểu thúc tử, không cần phải ra khỏi thành dò la trong đêm nữa, đã tìm được tung tích của mấy đứa trẻ, chúng đã vào núi tìm Nam phu tử.
Tống Cửu không ngờ lại phải hỏi Nam phu tử một quẻ. Trước kia Nam phu tử đoán rằng nhà họ không thể rời khỏi Lễ Dương quận, quả nhiên đã ứng nghiệm. Lần gặp mặt vào trưa mai này, không biết là hung hay cát.
Cũng tốt, mấy đứa trẻ vào núi rồi, sẽ không phát hiện họ ra khỏi thành, cũng sẽ không đòi đi theo.
Vinh Nghĩa vừa thay hắc y định ra khỏi thành dò la tung tích các cháu, nghe được tin tức liền phái hộ vệ đến Trúc viên trong núi ở Thủy Vân thôn một chuyến. Nếu mấy đứa trẻ bình an đến Trúc viên, hắn cũng yên tâm.
Vinh Nghĩa sắp xếp xong, lau mồ hôi lạnh trên trán. Khi biết tin cặp song sinh mất tích, Vinh Nghĩa đã cảnh giác, lại nghĩ đến lá thư uy hiếp mà thứ huynh gửi đến ban ngày, sao có thể không nghĩ nhiều.
Nếu đã không có chuyện gì, Vinh Nghĩa toàn tâm sắp xếp cho việc ngày mai. Đêm nay, định sẵn là một đêm không ngủ.
Trong khu rừng nhỏ cách ngoại ô An thành mười dặm, nơi đây yên tĩnh đến lạ thường. Quan đạo trước sau đã bị Định Bắc quân canh giữ, bên ngoài An thành không có bóng dáng thương nhân hay dân chúng qua lại. Toàn bộ Lễ Dương quận giờ đây cũng đã rơi vào tay Vinh Cảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play