Mẹ con Lục thị trước đó đã bị tên ngốc nhà Nhâm gia này đuổi theo một mạch, sớm đã có bóng ma tâm lý. Vinh Cảnh thấy tình thế không thể kiểm soát, mình còn chưa kịp giết mấy người có mặt, mẫu thân lại rơi vào tay người ta, không chừng sẽ mất mạng.
Đám lính Định Bắc quân nhìn nhau, nhất thời không dám tùy tiện ra tay, cho đến khi thấy ánh mắt của tướng quân, đành phải thu binh khí, lần lượt lui ra.
Định Bắc quân rút ra ngoài, Tống Cửu còn cố ý chạy ra xem, cho đến khi thấy tất cả đều đã rút khỏi hoa viên, nàng mới thở phào nhẹ nhõm. Vừa định quay người trở về, nàng bỗng nghe một giọng nói kỳ lạ: "Vậy mà không đánh nhau?"
Tống Cửu dừng bước, nàng không quay đầu lại, cứ đứng đó. Giọng nói cách đó không xa lại vang lên: "Mẹ con Lục thị thật vô dụng, cả Tây viện đều là Định Bắc quân mà lại không đối phó nổi một Tấn vương phi."
Tống Cửu không thể kìm nén được nữa. Nàng có thể phân biệt được phía sau không có ai nói chuyện, cũng không có tiếng ồn ào, thậm chí bên ngoài hoa viên toàn là hạ nhân do Định Bắc quân cải trang. Vậy nên, thứ nàng vừa nghe được chính là tiếng lòng của người khác.
Thế là Tống Cửu quay đầu nhìn những người đang đứng ngoài hoa viên. Ngoài đám hạ nhân bưng trà rót nước, còn có hộ vệ canh gác, không thấy ai khả nghi, nhưng giọng nói kia vẫn còn.
"Xem ra phải châm thêm lửa, mẹ con Lục thị mới thành công được. Đáng tiếc chủ tử đã sắp xếp bao nhiêu năm, Lục thị không có chí tiến thủ, đường đường là đích nữ lại đấu không lại con gái một tri châu. Ở kinh thành đã vậy, đến An thành vẫn dùng thủ đoạn này. Cho chúng nhiều lính Định Bắc quân như vậy mà cũng không dám ra tay, quả nhiên là không làm nên chuyện lớn, đúng là thứ hèn nhát lâm trận đào thoát trên chiến trường."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play