Tống Lục nhìn thấy con rắn sống, sợ hãi vội trốn vào lòng Vinh Cảnh. Vinh Cảnh vốn định đi cứu mẫu thân đành phải dừng lại, vội vàng che chở Tống Lục sau lưng.
"Bắt rắn, nhanh lên."
Vinh Cảnh ra lệnh, ám vệ hiện thân, nhanh chóng xử lý con rắn.
Lúc này, Tống Lục lại khóc nức nở, toàn thân run rẩy, nức nở nói: "Con rắn này đem ngâm rượu có công hiệu làm đẹp da, ta đã nhờ rất nhiều người mới có được, ai ngờ con rắn này có thể chết đi sống lại."
Thị nữ bên cạnh vội vàng nói xen vào: "Chủ tử, con rắn này lúc trước ở trong hộp không động đậy là vì nó đang ngủ đông. Mọi năm vào thời điểm này, chúng đều trốn dưới đất. Hơn nữa, con rắn này rất độc, bị cắn trúng đi ba bước là ngã, thần y cũng khó cứu."
Nào có thị nữ nào lại đi vạch trần như vậy. Lần này Nhâm bà tử và Tống Cửu đều sững sờ nhìn đôi chủ tớ, Tống Lục sẽ không sao chứ?
Tống Lục nghe vậy, người run lên, nắm chặt tay áo Vinh Cảnh không dám động đậy: "Ta không ngờ nó lại độc như vậy, may mà phát hiện sớm, có phải ta lại làm sai rồi không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT