Nam Cung Dương nhìn lên trời, chỉ về phía đông, nói: "Trời sinh quý tử là để cứu vãn Đại Yến quốc của ta, người này ngươi nhất định phải bảo vệ."
Vinh Nghĩa tự nhiên sẽ bảo vệ cháu trai cháu gái của mình.
Nam Cung Dương thở dài, uống một ngụm rượu lớn, rồi nói tiếp: "Qua mấy tháng nữa, ta phải rời đi. Quý tử nếu còn ở lại An Thành, sẽ lành ít dữ nhiều."
"Sau này tình thế bắt buộc, nhớ mang hai đứa trẻ chạy về phía bắc. Bắc địa giàu có, người phò tá quý tử cũng đa phần sinh ra ở bắc địa."
Vinh Nghĩa rõ ràng đã say, nhưng nghe xong những lời này lại trở nên nghiêm túc, thuận theo lời hỏi: "Bắc địa nơi nào có thể an cư?"
Nam Cung Dương rõ ràng đã say lắm, ông nhìn thiên tượng dường như còn có chút mơ hồ, một lúc lâu sau mới nói: "Kinh đô Huyền Dương, dưới chân thiên tử, binh mã bốn phương đến trợ giúp."
Chén rượu trong tay Vinh Nghĩa rơi xuống bàn. Hắn nghiêm túc nhìn Nam Cung Dương đang say gục trên bàn ngủ thiếp đi, trong lòng vô cùng buồn bực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play