Hòm bạc được mở ra, bên trong đầy ắp những thỏi bạc. Tiểu Bùi thị thấy hai người lúc trước ngẩn ngơ, còn người thanh niên mặt mũi hiền lành đến sau lại thuận mắt hơn nhiều, ít nhất cũng giữ được bình tĩnh, không khỏi có vài phần tán thưởng.
Tiểu Bùi thị liền nói: "Đi biên quan đưa hạt giống, tiền hạt giống ta lo, tiền công đi lại tính riêng. Đây là tiền đặt cọc, bây giờ ba người các ngươi có thể chia đều mang về nhà an ủi gia đình. Sau khi xong việc, bình an trở về, ta sẽ cho các ngươi thêm một hòm bạc nữa, đủ để các ngươi sống nửa đời còn lại."
Tiền nhiều thì rủi ro cũng lớn. Nhâm Quảng Giang đương nhiên cũng động lòng. Nếu theo tính cách trước kia của hắn, chắc chắn sẽ không nghĩ ngợi mà nhận ngay việc này. Hắn quả thực muốn kiếm tiền, nhưng bây giờ đã khác, hắn còn vướng bận vợ con, không nỡ đi xa, chỉ e là không thể theo ý hắn được.
"Nếu các ngươi từ chối, vậy hãy nghĩ xem sau này các ngươi và tộc nhân của các ngươi còn có thể ở lại An thành được không."
Tiểu Bùi thị nói không nhanh không chậm, đôi mắt đẹp không một chút hơi ấm. Chỉ riêng khí thế này đã dọa cho Tiền Đại Lang và Triệu quản sự không dám không đồng ý, cả hai đều nhìn về phía Nhâm Quảng Giang.
"Quảng Giang."
Tiền Đại Lang và Triệu quản sự đồng thanh cất tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play