Tống Lai Hỉ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Chuyện đại tỷ ở Thanh Hoa Lâu là nỗi đau lớn nhất trong lòng y. Đó là nơi như thế nào, Tống Lai Hỉ ở trong thành lâu như vậy, tự nhiên cũng nghe ngóng được ít nhiều. Khổ nỗi y mới mười tuổi, nhà lại nghèo, không có khả năng chuộc đại tỷ ra, nên điều duy nhất y có thể làm là cố gắng học hành.
Tống Cửu thấy áo của đệ đệ rách một lỗ nhỏ, có chút đau lòng. Tay nàng sờ vào túi bạc trong ngực rồi lại do dự, cuối cùng bảo đệ đệ cởi áo ra, nàng tự tay vá lại cho y.
Trong lúc vá áo, Tống Cửu không quên dặn đệ đệ nhất định phải theo sát Nam phu tử, không được để xảy ra sai sót.
Sau khi tiễn hai đứa trẻ đi, Nam Cung Dương đã quyết định sẽ không rời khỏi An Thành. Cũng từ đó, ông ngày càng coi trọng Tống Lai Hỉ, bắt đầu dạy y một số trận pháp cầu phúc, cầu nguyện trong dân gian. Tin rằng không bao lâu nữa, hai người sẽ có thể xưng hô là thầy trò.
Tống Lai Hỉ vui vẻ ngồi bên cạnh tỷ tỷ, nhìn nàng tự tay vá áo cho mình, trong lòng ngọt ngào như mật. Đến lúc này y mới nhớ ra mình cũng chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, trưởng tỷ như mẹ, nhị tỷ cũng vậy.
Nhâm Vinh Trường ngồi bên cạnh đột nhiên cầm một miếng bánh đường nhét vào tay tiểu cữu tử. Lúc này Tống Lai Hỉ mới để ý đến nhị tỷ phu. Nhị tỷ phu không nói gì, chỉ lặng lẽ ở bên cạnh tỷ tỷ, suýt chút nữa y đã quên mất sự tồn tại của người này.
"Nhị tỷ phu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play