Biết mình đã làm sai, Tống Lai Hỉ lập tức quỳ xuống ngoài cửa.
Một lúc lâu sau, Nam Cung Dương mới đẩy cửa bước ra.
Ánh trăng chiếu lên hai thầy trò, khuôn mặt xanh xao của Nam Cung Dương không còn một giọt máu, đôi mắt sắc lẹm nhìn chằm chằm Tống Lai Hỉ đang quỳ trên đất, ngừng một lúc lâu mới lên tiếng: "Thiên ý, quả nhiên là thiên ý."
Tống Lai Hỉ không dám ngẩng đầu, cũng không dám lên tiếng.
Nam Cung Dương lại ngồi xuống thềm đá trước cửa, thở dài: "Thiên đạo không thể thay đổi, ta không tính ra được vận mệnh của hai đứa trẻ, trời cũng không cho phép ta tính toán nữa. Nếu muốn nghịch thiên cải mệnh, ta cũng sẽ mất mạng."
Tống Lai Hỉ dịch người, phủ phục trên đất, vô cùng áy náy nói: "Sư phụ, con sai rồi."
Nam Cung Dương lạnh lùng liếc nhìn Tống Lai Hỉ, quả đúng là thiên ý. Dù hắn không biết trong phòng củi là hai đứa cháu ngoại của mình, nhưng hắn vẫn gián tiếp giúp đỡ chúng. Quả nhiên quý tử trời sinh đã có quý khí, tự khắc sẽ có người tương trợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT