Giọng điệu của Lục trắc phi không cho phép ai xen vào. Vinh Cảnh giật mình, lập tức nhìn về phía mẫu thân, ngoại tổ phụ phái hắn đến đây là để đưa quý tử về kinh thành cơ mà.
"Mẫu thân. . ."
Lục trắc phi giơ tay ngăn lại, nghiến răng nói: "Quý tử gì chứ, thiên mệnh gì chứ, bổn trắc phi không tin vào số mệnh. Ta chỉ tin rằng, chỉ cần chính phi đoạn tử tuyệt tôn, thì sẽ không còn chuyện gì của bà ta nữa, Tấn vương phủ mới có thể đến lượt Cảnh nhi của ta tiếp quản."
Vinh Cảnh nhíu mày, thở dài, nói: "Mẫu thân, nhất định phải giết hai đứa trẻ sao?"
Lục trắc phi lập tức trừng mắt nhìn con trai, quả nhiên ở trong quân lâu như vậy vẫn chưa rèn được ý chí sắt đá, vẫn còn mềm lòng, đây là điều khiến Lục trắc phi tức giận nhất ở con trai mình.
Vì thế Lục trắc phi tức giận nói: "Cảnh nhi chẳng lẽ còn muốn giữ lại hai đứa nó để chọc tức ta sao?"
Vinh Cảnh trước nay đều nghe lời mẫu thân, đành phải gật đầu đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play