Đứa trẻ này không phải người An Thành, nói cũng không phải tiếng An Thành. Sai dịch chỉ nghe thấy nó một mực gọi "cha", nên đã đưa đến đây.
Nếu không có gì bất ngờ, sau khi không tìm được cha mẹ ruột, đứa trẻ này chỉ có thể được gửi đến Từ Ấu Cục, lớn lên rồi tự mình ra ngoài kiếm sống.
Cô bé nhìn thấy Nhâm Quảng Giang liền chạy tới, lại ôm lấy chân Nhâm Quảng Giang, gọi hắn là cha không chịu buông tay.
Sai dịch bất đắc dĩ thở dài. Chưa nói đến việc có cứu được ba bốn đứa trẻ kia hay không, chỉ riêng đứa trẻ này có thể thoát chết đã là may mắn của nó. Đáng tiếc là đã thất lạc với cha mẹ, người thân, sau này cũng là một đứa trẻ không cha không mẹ.
Đứa trẻ này không chỉ bị thương trên người mà trên mặt cũng có sẹo. Ngũ quan rất bình thường, không xinh đẹp bằng con cái nhà họ Nhâm, nhưng lại có một đôi mắt tròn xoe, đen láy. Khi nó rưng rưng nhìn Nhâm Quảng Giang, lại khiến lòng hắn không khỏi mềm nhũn.
Rất nhanh, Nhâm Quảng Giang nhìn về phía sai dịch, hỏi: "Không biết ta có thể nhận nuôi đứa trẻ này không?"
Sai dịch lập tức gật đầu: "Dù sao cũng tốt hơn là gửi đến Từ Ấu Cục. Chỉ là đứa trẻ này không rõ lai lịch, cũng không hiểu tiếng An Thành. Nếu các ngươi thật lòng muốn nhận nuôi, phải đối xử tốt với nó, không được bỏ rơi nó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play