"Nói như vậy, ngươi thật sự nên đánh đệ đệ ngươi một trận. Nó vì để dành tiền mua bút mực mà ngày nào cũng chạy vào đại thư các của huyện học chép lén đề thi, bán cho lão phu tử ở tư thục bên ngoài, kiếm được một khoản tiền nhỏ."
"Chuyện này nếu để giáo dụ huyện học biết, công danh đồng sinh của nó e là cũng không giữ được."
Nếu không phải tiểu phụ nhân trước mắt này biết điều, Nam Cung Dương cũng lười nhắc đến chuyện này. Dù sao những đệ tử đi cửa sau vào huyện học, hắn vốn không để vào mắt. Đã đi cửa sau thì phải chuẩn bị tinh thần bị tước đoạt công danh bất cứ lúc nào.
Tống Cửu nghe vậy, trong lòng kinh ngạc. Nếu không phải mình có thể nghe được tiếng lòng của người khác, tiền đồ của đệ đệ không chừng đã đột ngột tan biến. Thật là nguy hiểm.
Tống Cửu lập tức đồng ý, nhất định sẽ về nhà dạy dỗ đệ đệ một trận, sao có thể làm chuyện trộm cắp vặt vãnh như vậy.
Nam Cung Dương chỉ nhắc qua vậy thôi, không để tâm đến chuyện này. Hắn ở An Thành cũng không được bao lâu, xong việc là phải về kinh thành. Những sĩ tử ở nơi nhỏ bé này không đi theo con đường chính đạo, cứ để họ tự sinh tự diệt.
Tống Cửu lại rót cho Nam Cung Dương một chén trà. Đối phương uống vài ngụm, chê trà không ngon, cũng không ngồi lâu, liền đứng dậy rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play