Tống Cửu kéo A Kim ra ngoài. Đến ngoài nhà chính, mùi hương mới tan đi. Chỉ là mùi hương này không có gì khác thường, ngược lại còn rất thơm. Càng thơm lại càng có điều kỳ lạ.
Tống Cửu đứng trong sân nhìn ra ngoài biệt trang là non xanh nước biếc. Nơi này rõ ràng là nhà của Đào Tam Nương ở An Thành, nhưng bà lại không coi đây là nhà, ngược lại yêu cầu được chôn ở Thủy Vân thôn cạnh Tống Cửu.
Khi còn sống đã có nhiều bí mật như vậy, cô đơn như vậy, sau khi chết lại có chút sợ cô đơn. "Sư phụ, người rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật? Người chỉ cần nói cho ta biết một ít, cũng không đến nỗi ta bây giờ bị động như vậy."
Tống Cửu thở dài.
A Kim nhớ đến chiếc hộp gỗ kia, liền quay người vào phòng trong tìm kiếm. Một lúc sau, tay không đi ra, vẻ mặt bất đắc dĩ, đồ vật đã không thấy, hoặc là lão trang chủ đã giấu đi.
Tống Cửu liếc nhìn A Kim, không tìm thấy, vậy thì về thành trước. Trời đã không còn sớm, phu quân ngốc nhà nàng không chừng đã tìm đến thành rồi, nàng đã ở trong thành lâu như vậy.
Nhưng trước khi vào thành, Tống Cửu lại bảo Vương Thủ Lai rẽ vào doanh trại của Tuần kiểm ty một chuyến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play