Nhâm gia liên tiếp có chuyện vui, nhà lão đại có tin vui, việc làm ăn của nhà lão nhị ngày càng phát đạt. Chỉ có tam phòng Nhâm gia, có lẽ vì ở cách thôn hơi xa nên có vẻ bí ẩn hơn, nhưng ai cũng thấy họ sống rất tốt. Quần áo bọn trẻ mặc và kẹo có thể lấy ra bất cứ lúc nào đều cho thấy cuộc sống của tam phòng Nhâm gia không hề thua kém hai phòng trước.
Tống Cửu để Dung tỷ nhi ở lại nhà tổ, trong lòng vẫn nghĩ may mà Dung tỷ nhi còn nhỏ, chưa biết gì. Tống Cửu càng thêm yêu thương đứa trẻ này, mỗi lần nhà có gì ăn, đều phải để chị ăn trước rồi mới đến lượt các em.
Mỗi sáng sớm, Tống Cửu đều gọi bọn trẻ dậy dạy chúng đọc sách biết chữ. Chỉ đến tối, nàng mới ở riêng với Lưu Tiểu Nha, dạy nàng luyện chữ, đọc sách, tính toán.
Lưu Tiểu Nha làm việc chăm chỉ, thường dắt ba đứa trẻ lên núi chăn trâu bò, còn tự bịa ra các bài hát thiếu nhi, dạy ba đứa trẻ hát trên đồi.
Mỗi lần về, bọn trẻ đều mình đầy bùn đất và cỏ vụn, Tống Cửu lại tắm rửa cho chúng sạch sẽ, thay quần áo do chính tay nàng may.
Tống Cửu thấy Dung tỷ nhi ngày càng hay cười hơn. Ngược lại, đại tẩu từ khi biết mình có thể mang thai con trai thì ít đi lại trong thôn, chủ yếu ở nhà dưỡng thai, cũng ít khi đến nhà tổ thăm Dung tỷ nhi.
Cuộc sống ở nông thôn luôn bình yên và tự tại như vậy, nhưng lúc này trong vương phủ An Thành lại đang như nước sôi lửa bỏng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play