Thôn Thủy Hương yên bình và tươi đẹp, còn An Thành lại là một nơi kiếm tiền và bận rộn, trong Mai Trang lại càng như thế.
Sau khi Đào Tam Nương nhìn thấy bức thêu của Tống Cửu, trên mặt hiện lên một nụ cười kiêu hãnh khó nhận ra. Đồ đệ của Mạc Như Thủy quả nhiên phi thường, bây giờ cũng là đồ đệ của bà.
"Sau này ngươi gặp lại sư phụ, sư phụ ngươi nhất định sẽ nhận ra bức thêu của ngươi không giống của bà ấy, nhưng của ngươi lại là trò giỏi hơn thầy. Không biết sư phụ ngươi có tức chết không, dù sao bà ấy cũng hận ta như vậy."
Đào Tam Nương cất bức thêu vào hộp gỗ nam, rồi cùng lão tú nương đến vương phủ, đưa cho Lục trắc phi, may mà thời gian vẫn còn kịp.
May mà cô vừa chăm hai đứa con vừa có thể làm ra được bức thêu.
Đào Tam Nương từ cửa hông vào vương phủ, trên đường đến tây viện, ở hành lang đột nhiên bị người ta va phải. Hộp gỗ nam trong tay lão tú nương tuột ra, rơi xuống đất, hộp mở ra, để lộ một góc của bộ hỉ phục bên trong. Sắc mặt Đào Tam Nương đại biến, nghiêm khắc nhìn lão tú nương.
Người đến đây chính là Tề ma ma bên cạnh Tấn vương phi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT