Tấn vương ngửi thấy mùi bánh bao thịt, bất giác thèm ăn. Hắn đang định cầm đũa thì Tống Cửu lại lên tiếng thỉnh cầu: "Sư phụ, ta thấy vị huynh đệ đêm qua bị phu quân ta đánh một chưởng, bị thương, lại một đêm không ngủ ngon, không biết có thể mời hắn cùng ăn một bữa sáng nóng hổi không? Thực ra trong sân có mấy gian phòng, ta cũng có thể dọn một gian cho hắn."
Tống Cửu không biết những quy củ rườm rà này, cũng chưa từng ở trong nhà quyền quý, không biết sự khác biệt nghiêm ngặt giữa chủ và tớ. Trong mắt nàng, dù là hạ nhân cũng là người, cũng cần ngủ, cần ăn, chứ không phải mình đồng da sắt.
Hơn nữa, tối qua phu quân ngốc nhà nàng vô cớ đánh người ta một chưởng, người ta cũng không đánh trả, trong lòng ít nhiều có chút áy náy.
Tấn vương kinh ngạc nhìn nàng, nàng không biết tôn ti là gì sao? Quả nhiên là thôn phụ quê mùa, không biết lớn nhỏ. Nếu không phải xem nàng là con dâu, nàng cũng không được ngồi cùng bàn ăn.
Nhâm Vinh Trường nghe nương tử nói vậy thấy có lý, bèn nhìn về phía sư phụ.
"Trưởng nhi cũng nghĩ vậy sao?"
Nhâm Vinh Trường gật đầu.
Tấn vương bất đắc dĩ, gọi ra ngoài sân: "Cẩn Ngôn, lại đây ăn cơm."
Thanh niên hộ vệ tên Cẩn Ngôn xuất hiện trong sân, tuổi tác của y cũng trạc tuổi Nhâm Vinh Trường, khoảng mười tám mười chín.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play