Tiểu Bùi thị không đỡ con trai dậy, mà mặc cho Tề ma ma dìu hắn vào phòng trong. Rất nhanh, Chu thị trên đất cũng được người đỡ dậy.
Tống Cửu muốn giãy khỏi tay hộ vệ, nhưng làm sao địch lại được bọn họ. Nàng trơ mắt nhìn phu quân ngốc bị đưa vào phòng trong, khoảnh khắc rèm cửa buông xuống, hốc mắt Tống Cửu đỏ hoe. Nghĩ đến việc sẽ có một nữ nhân khác cùng hắn trải qua đêm nay, Tống Cửu không thể chịu đựng nổi.
Tống Lục đứng ngoài hành lang, một lúc lâu không thấy Cửu nha đầu đi ra, trong lòng nàng vô cùng phức tạp, cứu hay không cứu?
Trong nhã thất của Trần lão gia vô cùng yên tĩnh. Hôm nay ông ta đến đây chính là vì vở kịch đặc sắc cuối cùng của A Kỳ. Lúc này, vở kịch sắp kết thúc, A Kỳ lại đột nhiên vội vàng xuống sân khấu, Trần lão gia rất không vui.
Ngay lúc đám hạ nhân không dám lên tiếng chọc giận Trần lão gia, Tống Lục đột nhiên tiến lên quỳ xuống bên cạnh ông ta, khẩn khoản: "Lão gia, Lục nhi có thể mượn ngài mấy người được không?"
Sắc mặt Trần Lưu Khánh khẽ biến, ông ta cúi đầu nhìn Tống Lục đang quỳ trên đất. Một cô nương mười tám tuổi, căng mọng như nước, dung mạo cũng vô cùng xinh đẹp, lúc cầu xin người khác lại càng thêm mềm mại đáng yêu.
Có lẽ vẻ đáng thương của Tống Lục đã làm Trần Lưu Khánh động lòng, ông ta đưa tay nâng cằm nàng lên, nói: "Mượn người cũng được, nhưng ngày mai ngươi phải theo ta đến trang viên."
Tống Lục nghe vậy, cả người run lên.
Các cô nương trong Thanh Hoa lâu đều biết, ở An Thành tuyệt đối không được theo các phú hộ quyền quý đến trang viên của họ. Ra khỏi An Thành, tính mạng của các nàng sẽ không còn được đảm bảo, nếu có xảy ra chuyện gì, tú bà trong Thanh Hoa lâu cũng không thể giúp được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT