A Kỳ cuối cùng cũng yên tâm, hắn nhìn bộ y phục được may cẩn thận, cùng với hình thêu mai và trúc trên đó. Tuy lúc đó hắn đã trang điểm chuẩn bị lên sân khấu, không gặp được tiểu tú nương, nhưng khi nhìn thấy bộ y phục này, hắn đã hiểu được tấm lòng của nàng.
Khí tiết của mai trúc, nên có thể phách của nam nhân. Tiểu tú nương này chỉ may vài bộ y phục, lại hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn hơn bất kỳ ai.
"Người đời chỉ may y phục đẹp, lại không biết y phục đẹp không phải ai mặc cũng đẹp. Mai Trang cũng vậy, rốt cuộc Tam Nương vẫn là một người làm ăn."
Đào Tam Nương nghe A Kỳ đánh giá như vậy, không tỏ ý kiến, thậm chí còn cười nói: "Cũng đã từng có người nói với ta như vậy, nói ta là một thương nhân, buôn bán là để kiếm tiền, kiếm tiền thì phải may y phục mà khách hàng muốn mua."
"Nếu chỉ có nhiệt huyết tràn trề, nhiệt huyết có thể đổi lấy cơm ăn sao? Huống chi ta chỉ là một nữ nhân không nơi nương tựa, ta không đi kiếm tiền, làm sao ta có thể an thân lập mệnh."
A Kỳ im bặt, tuy là ngụy biện, nhưng lại không thể phản bác.
Đào Tam Nương đưa A Kỳ về rạp hát, quản sự rạp hát cảm ơn một phen. Đào Tam Nương không hề động lòng, quay về Mai Trang, liền tự bỏ tiền túi, lập tức điều một lô lụa từ kinh thành về, nhanh chóng gửi y phục mới cho mấy vị quý phu nhân để tạ lỗi.
An thành ngày càng phồn hoa, hoàn toàn không nhìn ra được sóng gió ngầm bên dưới. Mà ở nơi rừng sâu, Nhâm Vinh Trường mang theo chiến lợi phẩm phong phú chuẩn bị trở về.
Nhưng Nhâm Vinh Trường vừa ra khỏi rừng sâu, gặp phải quan đạo, hắn định đi xuyên qua rồi tìm đường trong núi rừng trở về, không ngờ đi được nửa đường lại bị sát khí nơi đây làm cho giật mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play