Nam Cung Dương bước vào cửa khách điếm trước, vừa vào cửa đã phát hiện trong đại sảnh ồn ào dường như đã nhỏ tiếng đi, có không ít ánh mắt nhìn về phía họ.
Khách điếm này xây ở rìa hoang mạc, lại có nhiều người đến đây dừng chân như vậy, xem ra việc làm ăn cũng quá phát đạt.
Nam Cung Dương lấy tiền ra, đặt hai gian phòng.
Chưởng quỹ kia liếc nhìn Nam Cung Dương, thấy hắn tuy là người Hán nhưng nói quan thoại Liêu quốc rất trôi chảy, cũng không nghi ngờ gì, nhanh chóng gọi tiểu nhị dẫn họ lên lầu.
Thạch Cô đi giữa mọi người, bên cạnh Nhị Bản, lại có Triết ca nhi che chở. Lúc lên lầu, mấy người đều im lặng, vốn định kín đáo, nhưng sự xuất hiện của họ vẫn bị không ít cặp mắt trong khách điếm nhìn chằm chằm.
Vào phòng, Thạch Cô thở phào nhẹ nhõm, gia đình ba người họ ở một gian, Thạch Ngũ ở lại gian của chủ tớ Nam Cung Dương, cũng có người gác cửa bảo vệ, để Vô Ngân yên tâm dưỡng thương.
Thạch Cô gọi tiểu nhị mang nước sạch và thức ăn lên. Sau khi mọi thứ được mang lên, nàng đỡ Nhị Bản ngồi xuống trước giường, cởi tấm áo dính máu sau lưng hắn ra, nhìn vết sẹo còn rớm máu, lòng đau như cắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play