Khi Thạch Cô tỉnh lại, trời đã sáng choang. Nàng ngồi dậy, hai tay xoa xoa gò má nóng bừng. Cảnh tượng trong mơ quá chân thật, chân thật đến mức như thể nàng và người đàn ông kia đã thực sự quấn quýt cả đêm.
Thạch Cô thở dài, chắc chắn là sáu năm nay bên cạnh không có đàn ông, nên ngay cả trong mơ mình cũng thất thố. Nhưng vị phu quân ngốc trong mơ kia, rốt cuộc hắn là ai?
Thế nhưng, người đàn ông trong giấc mơ đêm qua, đôi mắt kia lại biến thành đôi mắt của người đàn ông trong xe tù. Nàng chắc chắn là bị ma ám rồi, sao cứ luôn nghĩ đến hắn?
Thạch Cô từ trên giường bước xuống, nhìn thấy bữa sáng đặt trên bàn, nàng khẽ nhếch môi cười, chắc chắn là hai đứa con đã bưng vào cho nàng.
Mỗi khi Thạch Cô dậy muộn, hai đứa trẻ sợ làm phiền nàng, sẽ mang cơm vào cho nàng.
Thạch Cô rửa mặt xong ngồi vào bàn, vừa ăn được hai miếng, bên ngoài đã có tiếng bước chân vui vẻ của trẻ con.
Thạch A Nô vội vã chạy vào, tay cầm một chiếc hộp, bên trong là bánh ngọt. Đến trước mặt mẹ, đôi tay nhỏ giơ cao, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play