Tống Cửu ngồi phịch xuống băng ghế, nhìn những chiếc hũ cổ đặt trên giá thuốc, quả thật giống hệt những gì nàng đã thấy ở kinh thành Liêu quốc năm xưa.
Bùi Tiểu Tây hết cách, so với việc lén lút nghiên cứu cổ thuật, nói cho tẩu tử biết tình hình của Tấn vương cũng không phải là không thể. Dù sao chuyện này cũng không giấu được nữa, biết muộn một ngày, ngược lại sẽ mang đến tiếc nuối.
Vì thế, Bùi Tiểu Tây kể lại chuyện xảy ra giữa Tấn vương và Tịch phi ngày đó. Là một thanh chủy thủ của Tịch phi đã đâm vào lưng Tấn vương, nhưng vết thương không sâu, không tổn thương đến nội tạng. Nào ngờ Tịch phi đã hạ độc trên chủy thủ.
Nói đến đây, Bùi Tiểu Tây hỏi về chuyện vu độc.
Tống Cửu đành lắc đầu, nàng ở Thượng Kinh thành không lâu, sự diệt vong của Vu tộc chắc chắn là vật hy sinh trong cuộc cung biến ở Liêu quốc hai mươi năm trước.
Nói như vậy, loại độc này trên đời không có thuốc giải.
Bùi Tiểu Tây nói đến chuyện này liền tức giận không nhẹ, từ trên giá lấy xuống một cái hũ cổ, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT