Tống Cửu nói đến mấy người đều kinh hãi, mỗi một bước đều là hiểm chiêu. Tất cả đều phụ thuộc vào việc lời nói của Khổng Tu Bảo có thể thuyết phục được Đại vương tử hay không. Nếu không, với tính khí của Đại vương tử, không chừng sẽ giết người cướp lương thực, mọi thứ đều sẽ uổng phí.
Khổng Tu Bảo cũng vô cùng bình tĩnh, nghe xong lời Tống Cửu, hắn hỏi:
"Nếu lúc trước Cần Hoán có được ngọc bội của tam thẩm, hắn đã hủy diệt chứng cứ thì sao? Như vậy chẳng phải ta tự lấy đá đập chân mình, chỉ khiến Đại vương tử thêm nghi ngờ sao?"
Thái An quận chúa và A Kỳ cũng lo lắng nhìn Tống Cửu. Đầu óc họ dường như đã không đủ dùng, nhưng kế sách "đặt mình vào chỗ chết để tìm đường sống" này có vẻ không tồi.
Tống Cửu lắc đầu:
"Sẽ không, Cần Hoán chắc chắn sẽ giữ lại miếng ngọc bội này để sau này khi không còn đường lui có thể lấy ra đầu quân cho Tấn vương, dù sao người hắn đắc tội cũng chỉ là ta và phu quân ta."
"Miệng lưỡi của văn nhân, chết cũng có thể nói thành sống. Hắn tin rằng dựa vào những thông tin tình báo mấy năm trước có thể thuyết phục được Tấn vương. Dù sao khi chúng ta đến, phụ vương ta hoàn toàn không biết Cần Hoán đã phản bội. Cần Hoán làm việc luôn để lại một đường lui, hắn sẽ không tự cắt đứt đường lui của mình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play