Cần Hoán kinh hãi, mặt trắng bệch. Đây là thủ pháp gì, ngay cả một tiếng gió cũng không có. Ám vệ bên cạnh hắn không một ai kịp phản ứng. Vừa rồi nếu y muốn giết hắn, chẳng phải là chuyện trong một chiêu sao?
Ám vệ giấu trong phòng cũng giật mình, không hề thấy Nhâm Vinh Trường ra tay thế nào, chủy thủ giấu ở đâu mà lấy ra được?
Tống Cửu cười híp mắt ngồi xuống trước mặt Cần Hoán, còn muốn ngồi cùng phu quân nhà nàng. Khoảng cách gần như vậy, ai mà không sợ, Cần Hoán quả nhiên nóng nảy.
"Nếu Hiền vương phi có thành ý nói chuyện với ta, có thể mời Hiền vương sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi được không?"
Trước nay vợ chồng họ luôn hành động cùng nhau, chưa từng có chuyện tách rời. Tống Cửu lấy thanh chủy thủ trên bàn trà đưa cho phu quân, đáp:
"Vợ chồng chúng ta là một thể. Tiên sinh biết hôm nay chúng ta sẽ đến, không lẽ không sắp đặt mai phục trong phòng?"
Cần Hoán trong lòng cười khổ. Hắn là người tiếc mạng như vậy, lại không biết chút võ công nào, bên cạnh tự nhiên có ám vệ thân cận bảo vệ. Nhưng ở Thượng Kinh thành, dũng sĩ võ công cao cường ai mà không yêu thích, nếu không cũng sẽ không bị người ta bức bách như lúc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT