Cửa phòng Vọng tự trên lầu ba bị Liễu Nương đẩy ra. Tiêu pha trong tửu lâu này không ít, các nhã phòng xung quanh cũng hiếm khi có khách vào giờ này.
Cửa mở, bên trong có vẻ hơi tối. Mãi đến khi Liễu Nương quen với ánh sáng, nhìn thấy một người đang ngồi xếp bằng uống trà trước chiếc bàn thấp bên cửa sổ, Liễu Nương tưởng là đứa trẻ kia, liền bước nhanh về phía nàng, đi được vài bước lại vội vàng dừng lại.
Tào thị trong bộ y phục hoa lệ lúc này ngẩng đầu lên. Trong phòng Vọng tự nào có bóng dáng đứa trẻ, chẳng qua chỉ là cái bẫy do Tào thị giăng ra.
Liễu Nương xoay người định chạy ra khỏi phòng, thì thấy ma ma lúc trước chuẩn bị y phục đã dẫn theo mấy bà tử xông vào, đóng sầm cửa lại.
Liễu Nương bị giữ chặt. Tào thị như có điều suy nghĩ nhìn Liễu Nương, vậy mà lại mang cả tay nải đến tìm đứa trẻ. Thảo nào bà ta muốn đến đầu quân cho nàng, hóa ra là để gặp đứa trẻ kia, hoàn toàn không phải vì phục quốc.
Lại còn mượn tay nàng để đạt được mục đích của mình, lúc đi còn mang theo tay nải, e là muốn cùng đứa trẻ kia cao chạy xa bay.
Tào thị tiến lên giật lấy tay nải của Liễu Nương. Rất nhanh, đồ đạc bên trong rơi vãi ra đất. Ngoài quần áo tùy thân, chỉ có mấy chiếc khăn thêu, vải thêu và kim chỉ, không có gì khác, ngay cả trang sức cũng không có mấy món. Trốn ra từ cung Ngô Việt quốc, bà ta vậy mà không mang theo tiền bạc?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play