Cũng phải, nếu đại ca và nhị ca không thể sống sót ở kinh thành, sẽ chỉ liên lụy đến tam phòng. Hiện giờ ở nhà tam phòng, ăn của tam phòng, cả nhà đều phải dựa vào tam phòng. Có hai mảnh đất này, đại phòng và nhị phòng có thể tự lập rồi.
Thế là Nhâm bà tử kéo tay áo chồng, hai người cũng không nhắc đến chuyện tiền bạc nữa.
Nhâm Bình dặn dò con trai cả:
"Việc buôn bán đồ gỗ không phải một sớm một chiều là thành công được. Ta thấy đợi mảnh đất phía nam thành xây xong cửa hàng, ngươi làm ăn ở cửa hàng nhà mình, cũng không cần phải gánh tiền thuê nữa."
"Sau đó, khi việc kinh doanh của xưởng mộc chưa phát triển, ngươi theo ta ra ruộng ở phía bắc thành làm việc đồng áng. Mảnh đất gạch ngói đó đã nhiều năm không sản xuất, đất đai đều đã cứng lại rồi."
"Vào xuân cỏ mọc, bò dê chăn thả giẫm lên, bón phân, đợi đến nửa cuối năm là có thể trồng trọt. Ta còn đang nghĩ lúc đó chúng ta nên trồng gì là tốt nhất."
Nhâm bà tử nghe vậy, liền nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play