Nhâm Bình nhìn đứa con trai cả rầu rĩ không vui, nghĩ thầm mình còn phải cố gắng kiếm tiền trả nốt khoản cuối của mảnh đất, chi bằng mang con theo bên người, vừa có thêm một người làm, lại xuất thân nhà nông, một thân sức lực cũng không thể lãng phí.
Thế là hai cha con cùng đi đến phố Thừa Đức. Bên ngoài những cửa hàng vải vóc, lầu thêu náo nhiệt, quả thật không có mấy người dám ngang nhiên bới móc đống rác rưởi mà các cửa tiệm đổ ra.
Cũng may hai cha con đã đến tiệm may sẵn, thay một bộ quần áo vải thô. Nhâm Bình dẫn con trai cả đi tìm kiếm trong đống rác, thoáng chốc đã chọn được hai gánh vải vụn và vải thêu hỏng rồi đi ra khỏi nội thành.
Lúc ra khỏi nội thành, tên lính gác còn đánh giá hai người từ trên xuống dưới một lượt, nếu không phải Nhâm Bình lấy ra ngọc bội, e rằng đã không được cho qua.
Nhâm Quảng Điền suốt cả quá trình đều cúi đầu không nói lời nào, chỉ sợ có người nhận ra thân phận hai người, làm mất mặt tam phòng.
Dọc đường, hai người gánh gánh hàng đi rất nhanh. Nhâm Quảng Điền đã nhiều năm không làm việc nặng, gánh hai trăm cân trên vai mà thấy hơi đau nhức.
Nhâm Bình thì quen đường quen lối đi đến phố Thành Tây, trực tiếp đưa hai gánh vải vụn đến tiệm may.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play