Thậm chí, Thẩm Thu Mai cũng không cần phải giặt giũ y phục cho cả nhà ba người như trước nữa. Trong phủ đã có thợ may và quản sự chuyên lo việc này, sau này y phục của người nhà cũng không cần đến tay nàng một kim một chỉ may vá.
"Được hầu hạ thế này, ta vẫn chưa quen. Phủ đệ này một tháng chắc phải tốn kém không ít đâu nhỉ."
Thẩm Thu Mai dẫn theo hài tử dạo xem khắp nơi trong viện, còn Nhâm Quảng Điền nghe vậy, áp lực trong lòng lại càng thêm nặng nề. Đại phòng nhà hắn đúng là đang ăn nhờ ở đậu, hưởng thụ không công.
"Phu quân, ngươi không thể lười biếng thêm nữa. Bất kể thế nào cũng phải tìm một việc gì đó để làm trong kinh thành. Chúng ta không thể cứ ăn của tam phòng, dùng của tam phòng mà lại xem đó là chuyện đương nhiên được."
Thẩm Thu Mai rất hài lòng với sân viện, nhưng trong lòng cũng áy náy không yên.
Nhâm Quảng Điền lẳng lặng lắng nghe, thầm nghĩ đợi khi mọi chuyện ổn định lại, phải tìm cách kiếm tiền thôi. Không vì điều gì khác, cũng phải vì con cái của mình. Bây giờ ăn ngon mặc đẹp, nhưng ba đứa con trong nhà rồi cũng phải đến tuổi dựng vợ gả chồng. Phận làm cha mẹ mà quá yếu kém, không thể nào cứ dựa dẫm vào tam phòng giúp đỡ cháu trai cháu gái mãi được.
Bên này vợ chồng đại phòng đang bàn bạc, bên kia vợ chồng nhị phòng cũng vô cùng hài lòng với sân viện của mình. Dương Đông Hoa vừa vào sân đã lấy tay che miệng cười:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT