Thật sự đau đến tận xương tủy.
“Con gái! Ai đánh con ra nông nỗi này? Cái lũ chó chết trời hành! Mẹ đi tìm chúng nó!”
“Đây là muốn để nhà họ Lâm tuyệt hậu sao!”
Lâm Bảo bị thương nặng như vậy, không có học sinh nào đưa nàng về, nàng tự mình kiên cường đi bộ về.
Nhưng dù có kiên cường đến mấy, khi nhìn thấy mẹ ruột, nàng cũng không nhịn được mà dựa vào người bà, có chút ấm ức nhưng nhiều hơn là tủi thân, “Mẹ, mẹ đừng có la lối nữa!”
“Là ta đi khiêu khích người ta.”
“Đánh võ đài còn không thắng, bị đánh không còn chút sức đánh trả nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT