“Không!” Bạch Lộ hai mắt đỏ ngầu, đó là linh thú bản mệnh của nàng ta!

Ân Niệm cong môi, nhẹ giọng, bắt chước giọng điệu của Bạch Lộ khi hành hạ nàng ta trước đây, nói với con rắn đen, “Ngoan ngoãn, mau rút từng chiếc răng của nó ra, lột da của nó, cô nương ta muốn làm một cái vòng cổ mới.”

“Dừng tay, dừng tay!” Bạch Lộ ôm ngực, nỗi đau của linh thú bản mệnh không ngừng truyền đến trên người nàng ta, nhìn con vật cưng của mình bị lột da rút răng, nàng ta tức giận quay đầu nhìn những tên lính phía sau, “Còn không mau…!”

Lời còn chưa nói hết, giây tiếp theo nàng ta đã bị Ân Niệm đột nhiên xuất hiện trước mặt véo lấy cổ.

‘Bốp bốp’ hai cái tát mạnh giáng vào mặt Bạch Lộ, hai chiếc răng cửa trực tiếp bay ra khỏi miệng nàng ta.

“Tiện dân ngươi dám!” Bạch Lộ hét lớn.

“Ngươi không phải muốn chiêu đãi binh lính sao?” Ân Niệm cười khẽ, một tay xé rách y phục của nàng ta, “Vậy ngươi tự mình lên đi!”

“Đừng!” Bạch Lộ liều mạng giãy giụa, những tên lính vốn đang chuẩn bị hành động đều ngây người nhìn.

Thân hình… thật là đẹp quá.

Ân Niệm đùa đủ rồi, giơ tay định bẻ gãy cổ Bạch Lộ.

Nhưng giây tiếp theo một đạo kiếm quang liền bổ nhào về phía Ân Niệm, áp lực linh lực cường đại đó khiến Ân Niệm nhướng mày.

Cũng là Linh Thể Cửu Trọng?

Người đàn ông bên cạnh Bạch Lộ nhìn chỉ khoảng hai mươi tuổi, vậy mà cũng tu luyện đến Linh Thể Cửu Trọng?

“Nàng đã thua, ngươi lại không buông tha, lại còn hung ác như vậy?” Lời nói rất ‘chính nghĩa’ của Phong Tuần khiến Ân Niệm cười khẩy.

Bạch Lộ giết nàng thì được, nàng giết Bạch Lộ thì không được?

Ân Niệm giơ tay liền đem Bạch Lộ chắn trước mặt mình.

“Oa oa oa!” Sắc mặt Bạch Lộ đại biến, ngậm máu phun ra nói chuyện đều bị gió lùa vào, “Đừng mà! Hư ca ca!” Nàng ta hai chân run rẩy, trong cơn nguy cấp cận kề cái chết, hai chân run lên, tè ra quần!

Phong Tuần biến sắc mặt, vội vàng thu kiếm quang.

Nhưng đám binh lính phía sau đã phản ứng lại muốn tấn công, Ân Niệm trực tiếp đem Bạch Lộ trên tay mạnh mẽ ném đi.

Ân Niệm ghê tởm nhìn bàn tay mình, ừm, mùi nước tiểu.

Mà Bạch Lộ loạng choạng bò dậy từ dưới đất, hai chân đều là một mảng nước tiểu vàng bốc mùi hôi thối.

Nhưng nàng ta lại tè ra quần mà không tự biết, rất yếu ớt mang theo mùi hôi đó dựa vào người đàn ông mạnh nhất tại hiện trường là Phong Tuần.

“Hư ca ca, người phải vì ta báo thù a ~”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play